PV: Bước chân của anh đã đặt tới bao nhiêu quốc gia rồi?

Lê Vũ: Khi đã đi qua hơn 50 quốc gia rồi thì tôi không còn quan tâm tới con số nữa mà muốn quay lại những nơi mình đã từng đi mà mình rất yêu thích để tìm hiểu kỹ hơn, trải nghiệm sâu hơn. Có lẽ tôi đã đi được khoảng 60 nước.

PV: Điều gì khiến anh thôi thúc với hành trình “những bước chân không mỏi”?

Lê Vũ: Vào năm 1999, tôi được tặng cuốn sách “Cuộc phiêu lưu của chàng chăn cừu”, nhà xuất bản Văn Nghệ TP.HCM (nguyên tác The Alchemist - Paulo Coelho với bản dịch tiếng Việt khác được biết đến nhiều hơn là Nhà Giả Kim) kể về cuộc phiêu lưu của chàng chăn cừu mộng mơ muốn đi tìm kho báu. Câu chuyện là nguồn cảm hứng thôi thúc tôi tìm hiểu và khám phá thế giới. Tôi đã đến Thái Lan vào năm 2003. Đó là những bước đi đầu tiên của hành trình bước chân không mỏi.

PV: Có phải càng đi con người ta càng ham muốn phải chinh phục hết những nơi mình chưa từng chạm chân tới, thưa anh?

Lê Vũ: Tôi không “chinh phục” cũng không ham muốn đi hết những nơi mình chưa từng chạm chân tới nhưng tôi quan niệm hành trình khám phá thế giới của mình là một cuộc dạo chơi không có điểm dừng. Tôi từng in lên chiếc áo dòng chữ “Đi cho đến khi tim ngừng đập” để mặc mỗi đi đi leo núi. Thế giới bao la rộng lớn, càng đi càng thấy mình nhỏ bé và sự hiểu biết của mình là rất hạn hẹp. Tôi chỉ mong cuộc dạo chơi của mình sẽ được kéo dài.

BST bút chì của anh Lê Vũ

PV: Mỗi lần chinh phục 1 điểm mới, cảm xúc trong anh như nào và anh ghi lại những gì với nơi vừa chinh phục?

Lê Vũ: Đến một đất nước mới, một vùng đất mới tôi thường sưu tầm bút chì có khắc tên địa danh trên đó. Cho đến nay tôi đã sưu tầm một số lượng kha khá bút chì với những hình dạng khác nhau, gắn liền với những đặc trưng của vùng đất tôi đã đi qua. Tôi xem bộ sưu tập này như là cả một gia tài và mỗi lần nhìn chúng tôi lại thấy bồi hồi xúc động và đôi lúc tự hỏi bản thân: “mình đã thật sự đi qua những nơi đó rồi ư”?

PV: Điều gì thôi thúc anh đặt chân tới Pakistan tới 5 lần như vậy? Đây là quốc gia khó để chinh phục, anh có thể kể vài nét về những khó khăn để đặt chân tới quốc gia này?

Lê Vũ: Chưa bao giờ tôi có suy nghĩ sẽ đi Pakistan tới 5 lần, nhưng đây là một đất nước có sức hấp dẫn và quyến rũ kì lạ, càng đi tôi càng muốn quay lại, chưa xong chuyến này đã lên kế hoạch cho chuyến tiếp theo. Tôi là người đam mê nhiếp ảnh phong cảnh. Thiên nhiên kì vĩ của miền Bắc Pakistan là thiên đường nhiếp ảnh, mọi người nói vui là cứ đưa máy lên chụp là sẽ có “siêu phẩm”. Đây là một trong những lý do khiến tôi quay lại Pakistan nhiều lần. Nhưng lý do quan trọng nhất đó là sự hiếu khách, tử tế của dân địa phương khiến tôi cảm thấy ấm áp và rất gần gũi với người dân ở đây. 

Cái khó duy nhất của du lịch Pakistan là ít đường bay. Đường bay thuận tiện nhất từ Việt Nam chỉ có mỗi Thai Airways, qúa cảnh ở Bangkok với số chuyến bay hạn chế. Trước đây giá vé khứ hồi chỉ khoảng 500 USD thì nay đã tăng lên 1000 USD. Ngoài điều đó ra thì các thủ tục về visa rất đơn giản, các chương trình land tour cũng phong phú và phù hợp túi tiền của người Việt Nam. 

PV: Anh có lời khuyên gì cho những ai muốn chinh phục quốc gia này?

Lê Vũ: Lời khuyên duy nhất: hãy cảnh giác vì bạn rất dễ bị đất nước này bỏ bùa mê khiến bạn phải quay lại nhiều lần. Như đã nói ở trên, cái khó duy nhất của du lịch Pakistan là vé máy bay. Tuy nhiên, các bạn có thể bay sang Ấn Độ với giá vé rẻ hơn rất nhiều rồi từ Ấn Độ đi đường bộ sang Pakistan tại biên giới Lahore. Ngoài ra, cũng còn một cách nữa là bay sang Kuala Lumpur, Malaysia và bay tiếp qua Pakistan bằng hãng Pakistan International Airline. 

PV: Mỗi lần tới Pakistan, điều gì ở đất nước này khiến anh nhớ và ấn tượng sâu sắc nhất?

Lê Vũ: Sự hiếu khách của người dân địa phương là điều khiến tôi ấn tượng sâu sắc nhất và tôi nghĩ bất cứ ai từng đi Pakistan cũng đều có chung cảm nhận này. Dù đã nhiều lần đi Pakistan nhưng tôi vẫn chưa hết bất ngờ về sự hiếu khách của họ. Những người bạn gặp ở chợ, trên đường phố, chỉ cần chào hỏi nhau vài câu, họ sẵn sàng trả tiền mua bánh nan (bánh truyền thống của người Pakistan) cho bạn hay mời bạn uống 1 ly trà sữa, thậm chí mời bạn về nhà ăn tối. Khi bạn đứng chụp hình cây táo ven đường, họ sẽ hái táo tặng bạn. Khi bạn xin hái một vài trái mơ chín vàng óng trên cây, họ để bạn tự do hái ăn bao nhiêu tuỳ thích.

PV: Trong chặng đường chinh phục sắp tới, anh có ý định quay lại tiếp Pakistan?

Lê Vũ: Bạn bè thường trêu tôi là quê ở Pakistan. Đất nước Pakistan rộng lớn, hơn gấp đôi diện tích Việt Nam, còn có những vùng tôi chưa khám phá, có rất nhiều đỉnh núi cao trên 7000 mét và đặc biệt là K2, ngọn núi cao thứ 2 thế giới nhưng về độ khó còn hơn cả Everest, tôi dự định sẽ quay lại và đi K2 base camp.

PV: Việt Nam, còn bao nhiêu địa danh anh chưa trải nghiệm?

Lê Vũ: Ở Việt Nam có lẽ chỉ còn vài đảo xa là chưa được trải nghiệm.

PV: Anh thích chinh phục những địa danh, địa hình như thế nào ở Việt Nam?

Lê Vũ: Ở Việt Nam tôi bị thu hút bởi địa hình đồi núi vùng Tây Bắc, đặc biệt là Hà Giang, Cao Bằng là 2 nơi tôi có thể đi đi lại lại nhiều lần mà không chán.  

Hà Giang và Cao Bằng trong ảnh của Lê Vũ.

PV: Chinh phục những đỉnh núi cao cũng là sở thích của anh? Bao nhiêu đỉnh núi ở VN anh đã chinh phục? Anh có những cái nhìn như nào về cảnh đẹp núi rừng của Việt Nam với các nơi anh đi?

Lê Vũ: Đỉnh núi cao nhất mà tôi đã chinh phục được là Kilimanjaro, nóc nhà châu Phi, cao 5895 mét. Ở Việt Nam thì tôi đã đi được 10/15 núi cao nhất là: Fansipan, Pusilung, Putaleng, Ky Quan San, Tà Chì Nhù, Nhiều Cồ San, Lùng Cúng, Tà Xùa, Lão Thẩn, Ngũ Chỉ Sơn. So với các cung trek của thế giới mà tôi đã đi thì trekking ở Việt Nam thú vị hơn nhiều bởi tính hoang sơ của các ngọn núi Việt Nam. Trekking ở Việt Nam còn mang tính tự phát, thiên về hoạt động thể thao của người có đam mê leo núi chứ chưa được quy hoạch bài bản, đưa vào khai thác như một dịch vụ du lịch chuyên nghiệp. Đây cũng là cái hay vì mình có thể cảm nhận được thiên nhiên nhiều hơn, dù phải vất vả hơn. Các cung trek ở Mỹ, Na-uy, Nepal, Pakistan, Tanzania… đường đi đã được quy hoạch và làm rất kỹ, dọc đường đi cũng có trang bị nhiều nơi ăn uống nghỉ ngơi chứ không hoang sơ như Việt Nam.     

PV: Cảm xúc trong anh mỗi khi chinh phục được một vùng đất mới tại đất nước mình? Và có những chia sẻ gì với giới trẻ, có cùng sở thích?

Lê Vũ: Cảnh đẹp ở Việt Nam tôi đã trải nghiệm hết rồi, với tôi giờ chỉ có leo núi mới đem lại cảm xúc mới mẻ. Nhiều chuyến phượt hay leo núi, tôi thường là người lớn tuổi nhất trong nhóm. Theo nhận định của mình thì các bạn thích phượt, thích leo núi là những người yêu thiên nhiên, có tâm hồn nhạy cảm với cái đẹp, rất đáng yêu. Mình luôn khuyến khích các em đi ra nước ngoài để nhìn biết thế giới, học hỏi điều hay và mở mang tầm nhìn. Và đặc biệt lưu ý khi ra nước ngoài, chúng ta là đại diện cho cả một đất nước, hình ảnh con người Việt Nam trong mắt bạn bè quốc tế như thế nào nó được đúc kết qua chính từng hành động của mình khi đi du lịch nước ngoài.

PV: Mỗi nơi anh đi qua, anh sẽ ghi lại dấu ấn như nào để truyền tải những thông điệp mà mình muốn nói ra sao?

Lê Vũ: Có một câu nói rất hay mà tôi tâm đắc đó là "Không mang gì về ngoài những bức ảnh, không để lại gì ngoài những dấu chân". Cách tôi truyền tải thông điệp đó là thông qua những bức ảnh. Khi đi leo núi ở Việt Nam, tôi gặp những “kì hoa dị thảo” (tôi là người rất thích trồng cây) nhưng tôi dứt khoát không đem bất cứ cây gì từ rừng về. Khi đi du lịch nước ngoài, tôi cư xử đúng mực, văn minh để lại ấn tượng tốt đẹp về con người Việt Nam cho người bản xứ.

PV: Sau mỗi chuyến đi, ngoài những bức hình đẹp, và thỏa mãn thú đam mê khám phá, còn điều gì anh trân trọng?

Lê Vũ: Tôi trân trọng văn hoá địa phương và muốn bảo tồn những thắng cảnh, những địa điểm du lịch. Ví dụ như sau 5 lần đi Pakistan, tôi chứng kiến sự thay đổi nhanh chóng ở đây. Nhiều khách sạn mới mọc lên, nhiều quán ăn ven đường xuất hiện. Có những thay đổi tích cực nhưng cũng có những công trình làm mất đi cái view đẹp. Khi quay lại, tôi thấy buồn. Tất nhiên, vấn đề phát triển du lịch luôn luôn là bài toán của là sự cân đo mức độ đánh đổi tài nguyên thiên nhiên để lấy nguồn lợi kinh tế. Điều tôi luôn mong muốn là làm sao bảo tồn được cái đẹp cho những thế hệ sau.  

PV: 2023, địa danh nào là nơi anh muốn đặt chân tới? tại sao?

Lê Vũ: Năm 2023, mục tiêu trong nước là chinh phục 5 đỉnh núi còn lại trong top 15. Về thế giới thì có 1 nơi rất hay ho, đậm văn hoá và thiên nhiên cũng rất đẹp, có thể đi ngay là Mông Cổ. Một địa điểm nữa mà tôi và các bạn chung nhóm hay đi du lịch chung với nhau đang lên kế hoạch vào mùa hè 2023 là dãy núi Dolomites, Ý. Đây là địa điểm trong mơ của bất kì nhiếp ảnh gia phong cảnh nào. Còn ước mơ xa xôi, không biết khi nào mới thực hiện được là dãy núi Patagonia, nằm ở cực nam Nam Mỹ, giữa Chile và Argentina. 

PV: Anh đã thay bao nhiêu máy ảnh để đáp ứng thú đam mê chinh phục?

Lê Vũ: 2 lần tình nguyện thay và 2 lần bị bắt buộc thay máy ảnh. Đó là 2 lần bị mất máy ảnh khi đi du lịch châu Âu. Vào năm 2017, trong chuyến đi du lịch một vòng từ Bắc Âu sang các nước Balkans, Romania, Azerbaijan và Iran, tôi đã để quên máy chụp ảnh trên máy bay khi bay từ Bosnia and Herzegovina sang Iran, quá cảnh tại Brussels, Bỉ.

Lần thứ 2 mất máy chụp hình là ở Iceland vào năm 2018. Vừa đặt chân xuống thủ đô Reykjavik, tôi đi thẳng tới Blue Lagoon, một địa điểm du lịch nổi tiếng của Iceland để tắm nước khoáng nóng. Rất may là toàn bộ tiền và passport để trong túi áo lạnh vẫn còn nguyên.

PV: Bao nhiêu đôi giày đã đồng hành trong chuyến đi của anh?

Lê Vũ: Thật sự không nhớ được. Mỗi đôi giày là một người bạn đồng hành quan trọng.

PV: 5 món đồ không thể thiếu trong hành lý khi mang theo mỗi chuyến đi, trừ máy ảnh?  

Bấm móng tay, tưởng không quan trọng nhưng quan trọng không tưởng vì những nơi mình đi thường có khí hậu lạnh, móng tay, móng chân dễ gãy và da trên đầu móng tay cũng hay vị bong ra rất khó chịu.

Thuốc Aciclovir, là một loại thuốc kháng virus. Di chuyển dài ngày, lịch trình dày đặc và thay đổi khí hậu làm cơ thể căng thẳng, virus tấn công và dễ bị zona cấp tính ở vùng môi, nếu không bôi Aciclovir ngay thì sẽ rất đau và khó chịu, không thể ăn uống.

1 chai nước mắm nhỏ, 1 chai tương ớt, 1 chai xì dầu (soy sauce) để sử dụng nếu thức ăn không hợp khẩu vị.

Kem chống nắng, chai xịt khoáng cấm ẩm cho da

Máy nghe nhạc cá nhân

PV: Anh khó thích nghi với điều gì nhất trong mỗi lần xê dịch?

Lê Vũ: Đối với người đam mê xê dịch thì không có gì là khó thích nghi hết, hoặc mình sẽ tìm cách khắc phục những điểm đó. Ví dụ như có một vài món ăn mình không thể ăn được như đồ ăn Ấn Độ, đồ ăn Nam Mỹ, mình sẽ dùng gia vị đem theo của mình khi ăn. Tôi đặc biệt nhạy cảm với tiếng động vào ban đêm nên sẽ khó ngủ nếu ở cùng phòng với bạn đồng hành mà ngáy. Tuy nhiên, lúc đó sẽ đeo tai nghe và mở nhạc hoà tấu êm dịu để ngủ.

PV: Anh thích điều gì nhất và ghét cái gì nhất?

Lê Vũ: Thích sự trung thực. Khi đi du lịch, nhất là khi đã đi nhiều, không ít lần tôi bị rơi vào tình huống trở thành con mồi của sự trục lợi du lịch. Có những tour không đúng như hứa hẹn, có những người lợi dụng mình, hoặc đơn giản có những sự cố khách quan xảy ra dẫn đến những tình huống không như ý thì điều mình mong muốn là sự trung thực, rõ ràng, không lấp liếm.

Ghét nhất là sự không trung thực.

PV: Xin cảm ơn anh!./


Thứ Hai, 07:00, 23/01/2023