“Ăn mày dĩ vãng” không xong

Đến thời điểm này, có thể khẳng định chỉ có phép màu mới cứu nổi nhà cựu vô địch ĐTLA thoát khỏi nguy cơ xuống hạng

Những ngày này hậu trường đội bóng Đồng Tâm Long An (ĐTLA) đang rối như canh hẹ. Không ai có thể ngờ rằng một tập thể năm ngoái từng về hạng tư V.League 2010, nhiều lần có mặt trong top 3, hai lần giành ngôi quán quân ở sân chơi cao nhất quốc gia; một tập thể được định danh “sạch” nhất làng: không chịu thỏa hiệp với “cò”, không chạy đua ngân lượng với những ông bầu khác làm bóng đá theo kiểu ngẫu hứng, cảm tính… lại đang đối mặt với nguy cơ rớt hạng.

Cũng như vài ba năm trở lại đây, trước thềm V.League 2011, lãnh đạo ĐTLA không chỉ một lần nêu cao quyết tâm tìm lại ánh hào quang của một “thời chưa xa, người chưa cũ” ngày nào (ĐTLA đăng quang hai mùa giải liên tiếp 2005, 2006). Tuy nhiên, người hâm mộ hiểu rằng, thông điệp mà giám đốc điều hành Phạm Phú Hòa phát ra chỉ là phút tự trấn an, chứ không nhìn vào thực chất đội hình, quân số ông hiện có trong tay.

Liên tục để mất những cầu thủ giỏi - thậm chí cả Tài Em, Minh Phương được xem là biểu tượng của bóng đá Long An - vào tay những đội bóng khác cộng với đội hình còn lại đa phần là những lão tướng đã sang bên kia sườn dốc sự nghiệp (Văn Giàu) hoặc mất phong độ (Thanh Bình, Antonio, Tshamala) hay nhiều cầu thủ trẻ còn thuộc dạng tiềm năng… phải nói thật rằng ĐTLA đã âm thầm từ giã khát vọng làm một kẻ thách thức ở mùa bóng năm nay. Cay đắng hơn, đại diện xuất sắc của bóng đá ĐBSCL đang đối mặt với một định mệnh: đội nào xếp cuối giai đoạn lượt đi sẽ xuống hạng.

Thật vậy, V.League đã hơn mười năm lên chuyên nghiệp nhưng chỉ duy nhất Hà Nội T&T cưỡng lại được cái “mệnh trời” kia năm 2009. Nhưng cần phải nói ngay rằng, thời điểm ấy, đội bóng Thủ đô được ông bầu Đỗ Quang Hiển đầu tư mạnh mẽ về tài chính (lương, thưởng), lực lượng cùng những điều “khó nói”, vốn là đặc trưng của làng bóng đá nước nhà.

Điểm tựa gần như duy nhất của khán giả Long An chỉ là tiền lệ đội nhà luôn thi đấu bết bát ở giai đoạn một và hồi sinh ở lượt về. Song, cái gọi là tiền lệ ấy không phải bao giờ cũng đúng. Thế nên, ở đời mới có những “kẻ ăn mày dĩ vãng”, sống bằng hoài niệm quá khứ hơn là nhìn thẳng vào những gì đang diễn ra trước mắt. Và với bức tranh ảm đạm trước mắt, hãy tin đội bóng có thủ phủ đặt tại Bến Lức đang dần “chết” hơn là một sự “hồi sinh”.

Thời gian nghỉ giữa mùa sắp hết. ấy thế nhưng ĐTLA vẫn không có thêm bản hợp đồng nào đáng kể để gia cố lực lượng hay cho người hâm mộ thấy họ đang tiến hành công cuộc “cải tổ”.

Vậy thì chỉ có phép màu mới cứu nổi nhà cựu vô địch!./.

Mời quý độc giả theo dõi VOV.VN trên
Viết bình luận

This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.