Bàn về thói hống hách

Chị cán bộ ấy dùng ngón chân hướng dẫn mọi người chắc gì là hống hách. Biết đâu đó là một cách để chị ấy phổ biến cho chị em nông dân cách chống căn bệnh vàng móng chân do nước ruộng thì sao? Tôi thiên về cái ý ấy hơn...

Hà Nội ngày 1/12/2009

Gửi mẹ cái Mùa

Năm nay tôi sẽ nghỉ Tết sớm, mẹ nó à! Lên Hà Nội làm ăn, thấy người ta chiều chuộng vợ con, đôi khi tôi cũng thấy xấu hổ vì chưa bao giờ làm được điều gì đáng kể để tri ân mẹ nó. Xấu hổ thì xấu hổ vậy thôi, nhưng mà cũng chẳng biết phải làm thế nào… giờ thì tôi đã có một gợi ý rõ ràng.

Hôm nay tôi đọc được cái tin hay lắm! Cái tin nói về một bà tên Tý, Chủ tịch Hội phụ nữ một xã thuộc huyện Cần Giuộc, tỉnh Long An dùng ngón chân để hướng dẫn thủ tục cho bà con. Mẹ nó phải biết là cái chị cán bộ tên Tý ấy không hề bị bại liệt hai tay, thế mà khi hướng dẫn thủ tục cho bà con, chị ấy không dùng ngón tay đâu, dùng ngón chân mới là sành điệu. Thấy cái tin lạ, tôi khoe với bác giáo Bình. Bác giáo Bình đọc xong, cả giận: “Ở đâu ra cái thứ người hống hách làm vậy, coi thường dân đến thế thì còn gì để nói?” - Cái bác giáo Bình này toàn thế, chưa hiểu đầu cua tai nheo gì đã vội phán xét người ta, lúc nào cũng cho rằng cán bộ thì hống hách với dân. Chị cán bộ ấy dùng ngón chân hướng dẫn mọi người chắc gì là hống hách. Biết đâu đó là một cách để chị ấy phổ biến cho chị em nông dân cách chống căn bệnh vàng móng chân do nước ruộng thì sao? Tôi thiên về cái ý ấy hơn.

Chị cán bộ có tên là Tý, một cái tên đặc sệt đồng chiêm, rõ là con em nông dân rồi. Mà nông dân thì mình biết, trăm cô lội ruộng thì ngàn cô có móng chân vàng. Thế mà chị Tý tự tin dùng ngón chân như thế, hẳn nhiên móng chân chị ấy đẹp! Cái bác giáo Bình mang tiếng là người nhà quê, nhưng mà mấy đời nhà bác ấy làm nghề gõ đầu trẻ, biết gì đến ruộng trũng ruộng sâu, nên móng chân đâu có bị vàng, đâu có biết cái nỗi tủi của chị em quê mùa khi bị miệt thị gọi là “mấy cô móng vàng”. Vì cái sự xa rời quần chúng ấy mà bác giáo Bình đã vội vàng phán xét chị cán bộ tên Tý là hống hách với dân.

Bác ấy biết một mà chằng thèm biết hai. Bác ấy không biết rằng đối với chị em nông dân, việc chị cán bộ phụ nữ hướng dẫn sinh đẻ có kế hoạch, hay cách vay vốn làm giàu chưa chắc đã thú vị bằng cách làm ruộng mà móng chân không vàng. Bởi thế, riêng chuyện này tôi sẽ chẳng đôi co gì thêm với bác ấy. Tôi quyết định rồi, năm nay nghỉ tết sớm sẽ về quê đưa mẹ nó đi tìm chị cán bộ tên Tý để học bí quyết tẩy sạch móng chân vàng. Mẹ nó ghi nhớ địa chỉ nhé: Chị Võ Thị Tý, Chủ tịch Hội liên hiệp phụ nữ xã Thuận Thành, huyện Cần Giuộc, tỉnh Long An./.

Mời quý độc giả theo dõi VOV.VN trên
Viết bình luận

This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.