Trách nhiệm
Lâu nay người ta cứ mắng nhau là vô trách nhiệm, thiếu trách nhiệm mà không biết rằng “trách nhiệm” là cái thứ vô cùng đáng sợ, thậm chí đó là một khái niệm chết người...
Hà Nội ngày 3/12/2009
Gửi mẹ cái Mùa.
Bỗng dưng tôi thấy sợ cái từ “trách nhiệm” chết đi được! Lâu nay người ta cứ mắng nhau là vô trách nhiệm, thiếu trách nhiệm mà không biết rằng “trách nhiệm” là cái thứ vô cùng đáng sợ, thậm chí đó là một khái niệm chết người. Tôi nói có sách, mách có chứng hẳn hoi!
Mấy hôm trước, ở Buôn Ma Thuột có cô gái trẻ bị bạn trai cướp đi mạng sống chỉ vì không chịu chia tay. Cái tin lạ quá! Người ta có thể giết nhau vì tình yêu bị cự tuyệt, thậm chí như trước đó mấy ngày có ông gì đó ở Nam bộ, say rượu đòi hôn bà vợ già mà bị đẩy ra bèn xuống tay móc mắt... những chuyện như thế, có thể hãi hùng, có thể khủng khiếp... nhưng mà còn hiểu được. Đằng này, mệt mỏi vì chia tay bạn gái không được, thằng cu ấy vung dao để sinh ly tử biệt một thể. Trốn tránh trách nhiệm như thế thì thật không hiểu nổi.
Mẹ cái Mùa biết không? Càng nghĩ về những cái tin như vậy tôi càng ngộ ra rằng, trên đời này chẳng có gì đáng sợ bằng trách nhiệm. Làm sao mà thằng bé có thể ra tay giết người nhẹ nhàng thế? Đến tôi đây, cắt tiết một con chó, con mèo mà mình đã từng nuôi còn khó! Giết một con người mà mình đã từng nói những lời yêu đương... Ôi trời! Chỉ vì đòi chia tay mà bạn gái không nghe, thuyết phục không được, thấy mệt mỏi thì giết béng đi cho đỡ mệt! Vậy thôi! - Đọc báo thấy cái lý do giết người như vậy, bác giáo Bình bảo tôi rằng, thằng bé ấy nhất định là tâm thần. Tôi thì khẳng định là không. Tâm thần cái nỗi gì. Thằng bé ấy sau khi giết chết bạn gái còn biết sợ mà cắm đầu bỏ chạy, mấy hôm sau tự tìm ra cơ quan công an để đầu thú, chắc chắn không tâm thần máu lạnh!
Nghe tôi giải thích thế, bác giáo Bình không thể phản bác, nhưng vẫn lăn tăn “Tâm thần có thể không phải, nhưng như thế chỉ có ma làm!” - Tôi cười, cái vụ đó có phải ma làm hay chăng thì chẳng nói được, nhưng mà còn có những dẫn chứng khác. Chẳng hạn, tôi đọc Báo TNVN có lần thấy một vụ án mà toà xử gần 8 năm trời rồi nhưng không thể nào thi hành án. Công luận lên tiếng thì ông công an ra công văn trả lời rằng “không thi hành án được là vì bản án có hiệu lực pháp luật nhưng dư luận không đồng tình...”.
Ông công an mà bảo bản án đã có hiệu lực của toà là không được dư luận đồng tình thì phải hiểu làm sao? Quan toà nhân danh Nước Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam để tuyên án, thế mà không chịu thi hành án, lại đổ tại không hợp lòng dân là như thế nào? Nếu thực không hợp lòng dân, sao 8 năm nay cơ quan công an biết việc đó mà không điều tra để đưa vụ án ra xử lại, chỉ buông một câu như thế rồi làm ngơ không thực thi trách nhiệm của mình? Sợ trách nhiệm đến thế là cùng, mà lãnh đạo cơ quan công an đó, làm sao có thể nói là tâm thần được! Phải không mẹ nó?./.